Tiªt Phø Ngâm
Vài dòng v« tác giä:
Trß½ng T¸ch tñ Vån-Xß½ng, ng߶i ð¤t Tô-Châu, thi gia th¶i Trung Ð߶ng (766-827), ð§u Tiªn sî dß¾i tri«u vua ÐÑc-tông, Nåm 799, ðßþc Hàn Dû tiªn cØ làm Qu¯c tØ bác-sî, cu¯i cùng lên ðªn chÑc Qu¯c-tØ tß nghi®p.
Chàng hay em có ch°ng r°i,
Yêu em chàng t£ng mµt ðôi ng÷c lành.
V¤n vß½ng nhæng m¯i cäm tình,
Em ðeo trong áo lót mình màu sen.
Nhà em v߶n ngñ k« bên,
Ch°ng em c¥m kích trong ð«n Minh Quang.
Nhß gß½ng, vâng biªt lòng chàng,
Th¶ ch°ng, quyªt chÆng phø phàng th« xßa.
Trä ng÷c chàng, l® nhß mßa,
Gi§n không g£p gÞ khi chßa có ch°ng.
Chàng hay thiªp có ch°ng r°i
Còn ðem cho thiªp mµt ðôi ng÷c lành.
Cäm lòng quyªn luyªn không ðành
Thiªp ðeo vào áo lót mình màu sen
V߶n kia nhà thiªp k« bên,
Lang quân ch¤p kích trong ð«n Minh-quang
Biªt chàng bøng sáng nhß gß½ng
Th¶ ch°ng th« quyªt ðá vàng chÆng sai.
GÕt châu, trä ng÷c chàng thôi,
Tiªc không g£p gÞ ðß½ng th¶i còn son.
Anh hay em ðã sang ngang
T£ng em ðôi ng÷c sáng choang làm quà
Cäm anh ý hß¾ng ð§m ðà
Ðeo trong yªm th¡m tình ta ban ð¥u
Nhà em v߶n ngñ bên l¥u
Ch°ng em c¥m kích theo h¥u ð«n Quang
Biªt anh lòng dÕ miên man
Nhß v¥ng trång sáng ánh vàng nh¾ nhung
Th¶ ch°ng quyªt giæ thüy chung
Th« ð°ng sinh tØ ðªn cùng m¾i thôi
Trä anh ðôi ng÷c sáng ng¶i
Hai dòng l® nhö ngh©n l¶i bån khoån
Gi§n ð¶i nhi«u n²i cách ngån
Sau không g£p gÞ t× phen chßa ch°ng.
Chàng hay em có ch°ng
Còn t£ng ðôi ng÷c sáng
Cäm tình chàng quyªn luyªn
Ðeo vào yªm løa h°ng
Nhà em có gác bên v߶n uy¬n
Ch°ng em ch¤p kích ði®n Minh Quang
Vçn biªt lòng chàng trong tña nguy®t
Nhßng th« s¯ng thác quyªt cùng ch°ng
Hai hàng nß¾c m¡t ðem hoàn ng÷c
H§n lúc còn son chÆng g£p chàng.
On me, a wedded wife - as well you know -
A gift of rarest pearls you did bestow;
Which, grateful for your tenderness,
I pinned upon my crimson dress.
My house is tall and with fine gardens girt;
My good man is a Halberdier at Court.
Granted your love be true to the last breath -
Yet I my marriage vows must keep till death.
Sir, I return to you each precious pearl
- Yet would that I had known you as a girl !
Vous saviez bien que j'avais un mari,
Et vous m'avez donné deux perles lumineuses...
Touchée de l'affection qui s'y exprime,
Je les ai cousues à ma blouse de soie rouge.
La demeure de ma famille, au parc impérial, se dresse altière;
Mon mari tient la hallebarde dans le palais de la Clarté brillante.
Je sais bien que votre dessein est pur comme un rayon venu du ciel;
Mais, au service d'un mari, j'ai juré d'être en la vie et la
mort.
Je vous rends les perles brillantes; deux larmes, semblables, les
accompagnent.
Pourquoi ne vous ai-je connu quand je n'avais pas encore de mari ?