Ti‰t Phø Ngâm
Vài dòng vŠ tác giä:
TrÜÖng TÎch t¿ Væn-XÜÖng, ngÜ©i ÇÃt Tô-Châu, thi gia th©i Trung ñÜ©ng (766-827), ÇÆu Ti‰n sï dܧi triŠu vua ñÙc-tông, Næm 799, ÇÜ®c Hàn DÛ ti‰n cº làm QuÓc tº bác-sï, cuÓi cùng lên ljn chÙc QuÓc-tº tÜ nghiŒp.
Chàng hay em có chÒng rÒi,
Yêu em chàng t¥ng m¶t Çôi ng†c lành.
VÃn vÜÖng nh»ng mÓi cäm tình,
Em Çeo trong áo lót mình màu sen.
Nhà em vÜ©n ng¿ kŠ bên,
ChÒng em cÀm kích trong ÇŠn Minh Quang.
NhÜ gÜÖng, vâng bi‰t lòng chàng,
Th© chÒng, quy‰t ch£ng phø phàng thŠ xÜa.
Trä ng†c chàng, lŒ nhÜ mÜa,
GiÆn không g¥p g« khi chÜa có chÒng.
Chàng hay thi‰p có chÒng rÒi
Còn Çem cho thi‰p m¶t Çôi ng†c lành.
Cäm lòng quy‰n luy‰n không Çành
Thi‰p Çeo vào áo lót mình màu sen
VÜ©n kia nhà thi‰p kŠ bên,
Lang quân chÃp kích trong ÇŠn Minh-quang
Bi‰t chàng bøng sáng nhÜ gÜÖng
Th© chÒng thŠ quy‰t Çá vàng ch£ng sai.
Gåt châu, trä ng†c chàng thôi,
Ti‰c không g¥p g« ÇÜÖng th©i còn son.
Anh hay em Çã sang ngang
T¥ng em Çôi ng†c sáng choang làm quà
Cäm anh š hܧng ÇÆm Çà
ñeo trong y‰m th¡m tình ta ban ÇÀu
Nhà em vÜ©n ng¿ bên lÀu
ChÒng em cÀm kích theo hÀu ÇŠn Quang
Bi‰t anh lòng då miên man
NhÜ vÀng træng sáng ánh vàng nh§ nhung
Th© chÒng quy‰t gi» thûy chung
ThŠ ÇÒng sinh tº ljn cùng m§i thôi
Trä anh Çôi ng†c sáng ng©i
Hai dòng lŒ nhÕ nghËn l©i bæn khoæn
GiÆn Ç©i nhiŠu n‡i cách ngæn
Sau không g¥p g« tØ phen chÜa chÒng.
Chàng hay em có chÒng
Còn t¥ng Çôi ng†c sáng
Cäm tình chàng quy‰n luy‰n
ñeo vào y‰m løa hÒng
Nhà em có gác bên vÜ©n uy‹n
ChÒng em chÃp kích ÇiŒn Minh Quang
VÅn bi‰t lòng chàng trong t¿a nguyŒt
NhÜng thŠ sÓng thác quy‰t cùng chÒng
Hai hàng nܧc m¡t Çem hoàn ng†c
HÆn lúc còn son ch£ng g¥p chàng.
On me, a wedded wife - as well you know -
A gift of rarest pearls you did bestow;
Which, grateful for your tenderness,
I pinned upon my crimson dress.
My house is tall and with fine gardens girt;
My good man is a Halberdier at Court.
Granted your love be true to the last breath -
Yet I my marriage vows must keep till death.
Sir, I return to you each precious pearl
- Yet would that I had known you as a girl !
Vous saviez bien que j'avais un mari,
Et vous m'avez donné deux perles lumineuses...
Touchée de l'affection qui s'y exprime,
Je les ai cousues à ma blouse de soie rouge.
La demeure de ma famille, au parc impérial, se dresse altière;
Mon mari tient la hallebarde dans le palais de la Clarté brillante.
Je sais bien que votre dessein est pur comme un rayon venu du ciel;
Mais, au service d'un mari, j'ai juré d'être en la vie et la
mort.
Je vous rends les perles brillantes; deux larmes, semblables, les
accompagnent.
Pourquoi ne vous ai-je connu quand je n'avais pas encore de mari ?