Bài Ca Man R®
Trông thÃy ta, cä cõi Ç©i kinh hãi,
Dòng sông con nép cånh núi biên thùy.
ñÜ©ng châu thành qu¢n quåi dܧi chân Çi,
Xao Ƕng h‰t loài cÕ hoa ÇÒng n¶i.
NgÜ©i và vÆt nhìn ta không dám nói,
Chân läng xa, tØng c¥p m¡t e dè.
Ta ngÄn ngÖ nhìn theo bóng ng¿a xe,
Nhìn theo mãi ljn khi Ç©i lánh cä.
Và ta thÃy hiŒn nguyên lòng sÖn dã:
Cänh s¡c này b‡ng nhu¶m máu tà dÜÖng.
Ta xót thÜÖng, ta cæm giÆn, hung cuÒng,
Ta gÀm thét, rung mÃy tr©i th‰ s¿.
RÒi d» t®n, ta vùng Çi kh¡p xÙ,
N¡m hai vai ngÜ©i tøc khách qua ÇÜ©ng.
Lòng lå lùng tìm änh v§i tìm hÜÖng.
NhÜng lÅn l¶n chÌ thÃy màu xiêm áo.
Trán thì ph£ng -- ôi Çâu là kiêu ngåo ?
ñâu hÒn nhiên trên nét vë râu mày ?
Ta ghì ngÜ©i t¡t thª ª trong tay,
MiŒng quát hÕi: có phäi ngÜÖi là bån ?
Ôi ngÖ ngác m¶t lÛ ngÜ©i vong bän,
MÃt tinh thÀn tØ nh»ng thuª xa xôi !
Ta vŠ Çây lå h‰t các ngÜÖi rÒi,
Lå tình cäm, lå Ç©i chung, cách sÓng.
Trong b« ng«, duy lòng còn chút m¶ng,
Ta Çi tìm ngÜ©i thi‰u n» ngày xÜa.
Nàng không mong, ta Çi ljn không ng©,
Giây phút Ãy th¿c m¡t nhìn tÆn m¡t.
Ta cÜ©i mÌm, b‡ng thÃy nàng che m¥t,
Ta giÖ tay, nàng khi‰p s® lùi xa,
Ta Çiên rÒ, Çau ǧn, xót xa.
Trong cô Ƕc, thÃy tình thÜÖng cÛng mÃt.
Ôm Nhan S¡c v§i hai bàn tay s¡t,
Ta nhìn ai -- ôi khoé m¡t ta nhìn !
Em có là ma, là quÌ, là tiên ?
Em có mÃy linh hÒn, bao nhiêu m¶ng ?
Em còn trái tim nào Çang xúc Ƕng ?
Em có gì, trong xác thÎt nhÜ hoa ?
Låc thiên nhiên ljn cä b†n Çàn bà,
V§i nh»ng vÈ dung nhan kiŠu diÍm nhÃt.
Ta läo Çäo vùng ÇÙng lên cÜ©i ngÃt,
Ghì ch¥t nàng cho ch‰t gi»a mê ly.
RÒi dày xéo lên sông núi Çô kÿ,
Bên thành quách ta ra tay tàn phá.
Gi»a hoang loån cûa lâu Çài, Çình tå,
Ta thän nhiên, Çi trª låi núi rØng.
M¶t m¥t tr©i ÇÅm máu xuÓng sau lÜng.