Quê HÜÖng
Cách mång bùng lên
Hòa bình tôi trª vŠ Çây
Hôm nay nhÆn ÇÜ®c tin em
XÜa yêu quê hÜÖng vì có chim, có bܧm
Thuª còn thÖ ngày hai bu°i ljn trÜ©ng
Yêu quê hÜÖng qua tØng trang sách nhÕ
``Ai bäo chæn trâu là kh°''
Tôi mÖ màng nghe chim hót trên cao.
Nh»ng ngày trÓn h†c
ñu°i bܧm cÀu ao
MË b¡t ÇÜ®c...
ChÜa Çánh roi nào Çã khóc !
Có cô bé nhà bên
Nhìn tôi cÜ©i khúc khích...
RÒi kháng chi‰n trÜ©ng kì
Quê tôi ÇÀy bóng gi¥c
TØ biŒt mË, tôi Çi
Cô bé nhà bên (có ai ng© !)
CÛng vào du kích
Hôm g¥p tôi vÅn cÜ©i khúc khích
M¡t Çen tròn (thÜÖng thÜÖng quá Çi thôi !)
Gi»a cu¶c hành quân không nói ÇÜ®c m¶t l©i
ñÖn vÎ Çi qua, tôi ngoái ÇÀu nhìn låi
MÜa ÇÀy tr©i nhÜng lòng tôi Ãm mãi...
V§i mái trÜ©ng xÜa, bãi mía, luÓng cày
Låi g¥p em
ThËn thùng nép sau cánh cºa
VÅn khúc khích cÜ©i khi tôi hÕi nhÕ
ChuyŒn chÒng con (khó nói l¡m anh Öi !)
Tôi n¡m bàn tay nhÕ nh¡n ngÆm ngùi
Em Ç‹ yên trong tay tôi nóng bÕng...
Không tin ÇÜ®c dù Çó là s¿ thÆt
Gi¥c b¡n em rÒi, quæng mÃt xác
ChÌ vì em là du kích, em Öi !
ñau xé lòng anh, ch‰t nºa con ngÜ©i !
Có nh»ng ngày trÓn h†c bÎ Çòn, roi
Nay yêu quê hÜÖng vì trong tØng n¡m ÇÃt
Có m¶t phÀn xÜÖng thÎt cûa em tôi.
-- Giang Nam