V¶i Vàng
Xuân ÇÜÖng t§i, nghïa là xuân ÇÜÖng qua,
Xuân còn non, nghïa là xuân së già,
Mà xuân h‰t nghïa là tôi cÛng mÃt.
Lòng tôi r¶ng, nhÜng lÜ®ng tr©i cÙ chÆt,
Không cho dài th©i trÈ cûa nhân gian;
Nói lam` chi r¢ng xuân vÅn tuÀn hoàn,
N‰u tu°i trÈ ch£ng hai lÀn th¡m låi.
Còn tr©i ÇÃt, nhÜng ch£ng còn tôi mãi,
Nên bâng khuâng tôi ti‰c cä ÇÃt tr©i;
Mùi tháng, næm ÇŠu ÜÖm vÎ chia phôi,
Kh¡p sông, núi vÅn than thÀm tiÍn biŒt.
CÖn gió xinh thì thào trong lá bi‰c,
Phäi chæng h©n vì n‡i phäi bay Çi ?
Chim r¶n ràng b‡ng ÇÙt ti‰ng reo thi,
Phäi chæng s® Ƕ phai tàn s¡p sºa ?
Ch£ng bao gi©, ôi ! ch£ng bao gi© n»a...
Mau Çi thôi ! mùa chÜa ngä chiŠu hôm,
Cä s¿ sÓng m§i b¡t ÇÀu mÖn mªn;
Ta muÓn ri‰t mây ÇÜa và gió lÜ®n,
Ta muÓn say cánh bܧm v§i tình yêu,
Ta muÓn thâu trong m¶t cái hôn nhiŠu
Và non nܧc, và cây, và cÕ rång,
Cho ch‰nh choáng mùi thÖm, cho Çã ÇÀy ánh sáng,
Cho no nê thanh s¡c cûa th©i tÜÖi;
-- H«i xuân hÒng, ta muÓn c¡n vào ngÜÖi !